Học Hỏi từ Người Khác

Như được tiết lộ với Sứ Giả của Chúa
Marshall Vian Summers
vào ngày 16 tháng 4 năm 1992
tại Boulder, Colorado, Mỹ


Chú thích cho đọc giả:
Bản dịch này được đưa cho Hội bởi một học sinh của Thông Điệp Mới người đã xung phong để phiên dịch bài viết nguyên bản tiếng Anh. Chúng tôi phát hành bài dịch này cho thế giới dưới phiên bản đầu này để mọi người có cơ hội liên kết với một phần của Thông Điệp Mới trong ngôn ngữ của họ.

Để tiến bước trong Con Đường của Tri Thức, để học về thế giới và để tìm thấy đóng góp của mình, bạn phải có khả năng học từ người khác. Vì vậy, bây giờ chúng ta hãy cùng nhau khám phá điều này. Việc đặt bản thân như một học sinh trao cho bạn lợi thế to lớn và theo nhiều cách có thể bảo vệ bạn khỏi những xu hướng phá hoại của chính mình. Việc xác nhận và củng cố việc học của bạn trao cho bạn cơ hội để học một cách tối đa và thường ngăn bạn đưa ra kết luận hấp tấp hoặc nhận diện với những ý tưởng trấn an bản thân. Nó cho phép bạn cởi mở, dễ bị tổn thương, nhạy bén, đầy quan sát và theo nhiều cách có thể hạn chế việc bạn đưa ra những kết luận không tượng trưng cho sự hiểu biết sâu sắc hơn. Bởi bản chất của việc học, bạn phải chờ để học. Tuy nhiên, trong thời gian chờ đợi này, bạn phải áp dụng bản thân. Bạn phải tìm kiếm chương trình chuẩn bị, và bạn phải trở nên rất quan sát những người khác.

Điều này có vẻ quá hiển nhiên để học bất cứ điều gì có tầm quan trọng to lớn. Chắc chắn là, nếu bạn ngẫm nghĩ về bất kỳ kỹ năng nào mà bạn coi trọng, thì bạn nhận ra rằng bạn sẽ cần sự hướng dẫn; bạn sẽ cần kiểu giáo trình nào đó; bạn sẽ cần sự giúp đỡ từ những người khác. Và bạn sẽ cần nhiều ví dụ. Điều này là đúng khắp nơi và có rất nhiều ứng dụng. Tuy nhiên, mọi người không xem xét điều này khi họ xem xét quá trình tiến triển của họ trong cuộc sống. Họ vấp ngã, học hỏi những thứ một cách không chủ ý và thường không cố ý, cố gắng giữ lấy những ý tưởng cũ, cố gắng bảo vệ bản thân và cố gắng bảo vệ bản thân khỏi sự thay đổi, tương tác mới và cơ hội, và vân vân.

Nếu bạn áp dụng cách tiếp cận này với cuộc sống như một học sinh tích cực, thì bạn có thể tiến bước theo cách rất ý thức, và bạn có thể tạo ra trách nhiệm cần thiết cho việc học của mình. Nếu bạn trung thực trong cách tiếp cận này, bạn sẽ nhận ra rằng bạn sẽ mắc sai lầm và một số sai lầm là cần thiết. Bạn sẽ nhận ra rằng nhiều thứ sẽ phải được hoàn thành thông qua việc thử nghiệm, rằng bạn sẽ phải phơi bày bản thân trước những quan điểm khác biệt của người khác và bạn sẽ phải thử nghiệm và kiểm tra những thứ. Đây là cách tiếp cận rất khác với việc cố gắng chứng minh bản thân hoặc xác thực ý tưởng của bạn hoặc bảo vệ vị thế của bạn, mà là một cách tiếp cận rất phổ biến và không mang lại việc học thật sự. Một học sinh chân thật tiếp cận sự thất vọng và bối rối theo một cách rất khác, coi đó là một phần cần thiết của việc học và chuẩn bị.

Để trở thành một phần của thế giới và khám phá ra vị trí của bạn và mục đích của bạn trong đó đòi hỏi rằng bạn lấy vị trí như một học sinh tích cực và có chủ đích. Ở đây, nếu bạn có thể lấy vị trí rằng bạn không biết gì và bạn muốn học càng nhiều càng tốt, điều này trao cho bạn lợi thế vĩ đại. Điều này cho phép bạn di chuyển với cuộc sống theo hướng cuộc sống đang đi và học về những điều mà Tôi đã nói về trong các bài thảo luận này. Bạn không cần phải nghe lời tôi. Tôi mời bạn và khuyến khích bạn khám phá những điều này cho bản thân, vì mặc dù Tôi rất đúng trong những gì Tôi đang nói, điều đó sẽ không giúp gì cho bạn trừ khi bạn có thể tìm thấy nhận thức này cho bản thân.

Hãy trở thành học sinh. Hãy trở thành học sinh của Tri Thức bởi vì việc khám phá Tri Thức, sự trỗi lên của Tri Thức và sự dẫn dắt của Tri Thức là những gì bạn sẽ cần để chèo lái một thế giới đang thay đổi nhanh chóng. Trên thực tế, bạn sẽ cần nhận ra và trải nghiệm Tri Thức để trở thành một người hoàn chỉnh, để tìm thấy Quyền Lực Vĩ Đại trong cuộc đời bạn, để phát triển mối quan hệ với Quyền Lực Vĩ Đại này và để đồng hướng lại bản thân với con người theo cách mà những mối quan hệ có ý nghĩa có thể trỗi lên và tìm thấy biểu hiện trọn vẹn của chúng.

Do đó, bởi vì những yêu cầu bình thường của cuộc sống và những cơ hội lớn hơn mà thế giới đang cung cấp cho bạn vào lúc này, Tri Thức là nền tảng của bạn vì nó là tâm trí lớn lao bên trong bạn. Nó là nguồn lực của bạn cho sự thật. Nó là nguồn lực của bạn cho ý nghĩa và phương hướng. Bạn sẽ vấp ngã mù quáng nếu không có nó. Bạn sẽ sống theo những giả định nực cười nếu không có nó. Bạn sẽ tìm kiếm sự thoải mái và tránh né đau đớn nếu không có nó. Kết quả của cách tiếp cận thứ hai này đã tạo ra sự nhầm lẫn, sự mâu thuẫn, sự không chắc chắn, đau khổ và sự phủ nhận bản thân mà bạn nhìn thấy khắp xung quanh bạn. Tất cả những tiến bộ trong cuộc sống mà có ý nghĩa và chân chính đều được thúc đẩy bởi Tri Thức và, trong hầu hết các trường hợp, các cá nhân thậm chí đã không biết rằng Tri Thức là người dẫn dắt của họ và nguồn cảm hứng của họ, sức mạnh của họ, lòng dũng cảm của họ và động lực của họ. Nhưng số ít cá nhân mà đã nhận ra điều này và đồng hướng bản thân với Tri Thức một cách có ý thức đã có thể cống hiến nhiều hơn nhiều, bởi vì họ đã định vị bản thân trong cuộc sống theo lối mà cuộc sống có thể trở thành người nhận lãnh và động lực để trao đóng góp vĩ đại cho thế giới.

Một phần cần thiết, và một phần rất lớn, của việc là một học sinh chân chính là việc học hỏi từ người khác. Điều này bao gồm nhiều thứ. Trước hết, bạn sẽ cần những người tiến bộ hơn bạn để phục vụ trong quá trình chuẩn bị của bạn và ngay cả trong một số điểm nào đó dọc đường, đặc biệt khi bạn trở nên tiến bộ hơn, để cung cấp hướng dẫn trực tiếp. Ở đây bạn phải chấp nhận mình là một học sinh và chấp nhận tất cả những gì bạn không biết. Nếu bạn cố gắng tự dạy bản thân, trong hầu hết mọi việc và đặc biệt trong việc học Con Đường của Tri Thức, thì quá trình tiến triển của bạn sẽ chậm, đầy thất vọng và kém hiệu quả. Bạn sẽ không tiến bộ. Bạn không có thời gian để đi lang thang một cách mù quáng, thử cái này và thử cái kia, lấy một chút cái này và một chút cái kia, đi theo cách tiếp cận hỗn tạp. Điều đó giống như nhặt đồ rớt từ dưới bàn trong khi thực tế một bữa tiệc thịnh soạn đang được bày ra cho bạn. Tại sao lại nhặt đồ rớt khi bạn có thể ngồi vào bàn và nhận quà của Tri Thức? Đừng là người xin ăn. Hãy là người nhận. Hãy là một học sinh.

Bạn sẽ cần sự hướng dẫn. Bạn cần phải chấp nhận rằng những người khác tiến bộ hơn bạn và, không tôn vinh họ, thần thánh hoá họ hoặc biến họ thành trọng tâm duy nhất của bạn, bạn có thể học cách nhận lãnh từ họ và hỗ trợ họ. Việc học từ một giáo viên bao gồm một số điều. Nó bao gồm việc nhận lãnh, đánh giá và áp dụng. Nó cũng bao gồm việc hỗ trợ cá nhân đó, mà là hình thức đóng góp của bạn cho họ. Đặc biệt trong Con Đường của Tri Thức, những giáo viên thật sự của Tri Thức dựa vào điều này, bởi vì họ đang cống hiến cuộc đời mình cho phụng vụ này và họ xứng đáng sự hỗ trợ rộng lượng. Đừng mặc cả với sự hỗ trợ của bạn, nhưng hãy trao những gì bạn biết bạn phải trao. Rồi thì sẽ không có sự bất bình đẳng và không có sự không chắc chắn trong mối quan hệ.

Để có thể học, bạn phải kết nối với những người tiến bộ hơn và với những người ít tiến bộ hơn bạn. Chắc chắn, đây là thực tế trên thế giới. Tuy nhiên, nhiều người đang cố gắng có sự công nhận bình đẳng, kỹ năng bình đẳng và cơ hội bình đẳng, trong khi thực tế, họ đang ở trong những giai đoạn phát triển rất khác nhau. Khi bạn có một trọng tâm cụ thể trong việc học, điều này trở nên rất hiển nhiên. Nếu bạn không có một trọng tâm cụ thể trong việc học, thì khó có thể biết được. Trong tình huống này, mọi người đưa ra những tuyên bố nực cười về kỹ năng của họ, nhận thức của họ và khả năng của họ. Và những người khác có kỹ năng hơn thì thường phủ nhận khả năng của chính họ. Vì vậy, nó trở nên rất lẫn lộn, và có sự lừa dối bản thân khổng lồ. Nhưng khi bạn đang cố gắng làm điều gì đó cụ thể, chẳng hạn như trở thành vận động viên hoặc nhạc sĩ hoặc nhà khoa học hoặc kỹ sư hoặc bác sĩ, bạn không đơn giản đi lang thang và cố gắng thu thập các mẩu thông tin. Bạn cam kết bản thân cho việc đào tạo và chuẩn bị. Bởi vì bạn có một trọng tâm cụ thể ở đây, bạn nhận ra rằng bạn cần sự chuẩn bị này. Bạn nhận ra rằng bạn không có kỹ năng, kinh nghiệm hoặc sự hiểu biết cần thiết để thực hiện hình thức phục vụ hoặc đóng góp này.

Do đó, hãy chấp nhận rằng bạn là một học sinh. Hãy chấp nhận rằng bạn cần sự hướng dẫn và hãy chấp nhận rằng bạn phải học từ người khác. Bạn có thể chấp nhận tất cả những điều này vì chúng là hiển nhiên. Điều này là đúng trong việc học Con Đường của Tri Thức. Việc học Con Đường của Tri Thức thì khó hơn việc trở thành bác sĩ hay kỹ sư hay vận động viên. Tại sao? Bởi vì nó thách thức cá nhân hơn. Nó đòi hỏi nhiều thay đổi và đánh giá lại hơn. Thay vì đơn giản bổ sung cái gì đó cho bản thân, việc học Con Đường của Tri Thức sẽ thay đổi toàn bộ quan điểm của bạn về cuộc sống. Điều này đòi hỏi sự dũng cảm lớn hơn. Tôi không xem thường những mục tiêu theo đuổi khác này, bởi vì chúng thật sự có thể rất đặc biệt. Nhưng Con Đường của Tri Thức thì vĩ đại hơn và đòi hỏi việc học thậm chí tập trung hơn với sự cởi mở hơn và ít giả định hơn.

Con Đường của Tri Thức thì khó hơn vì bạn không chắc kết quả sẽ trông ra sao. Nếu bạn đi học trường y, bạn biết rằng nếu bạn có thể vượt qua bài kiểm tra, thì bạn sẽ trở thành bác sĩ. Bạn biết rằng nếu bạn chuẩn bị để trở thành nhạc sĩ, nếu bạn kiên trì và vượt qua các bài kiểm tra của mình, thì bạn ít nhất sẽ thành thạo kỹ năng của mình. Tuy nhiên, khi đi theo Con Đường của Tri Thức, bạn không chắc mình sẽ trông ra sao. Hiển nhiên, bạn sẽ không có một sự nghiệp và là một người chuyên nghiệp của Tri Thức. Do đó, nó khó hơn ở đây vì bạn phải tiến bước với sự không chắc chắn lớn hơn. Thay vì bị thúc đẩy bởi sự giàu có, danh tiếng, sự công nhận hoặc thành tích, bạn phải được thúc đẩy bởi điều gì đó sâu hơn bên trong bạn mà nói rằng bạn phải làm điều này. Và bạn tiến bước mà không biết nó có nghĩa gì, nó sẽ đòi hỏi gì hoặc bạn sẽ có những lợi thế gì.

Việc trở thành học sinh của Tri Thức là một hình thức học rất tập trung. Bạn sẽ cần hướng dẫn. Bạn không thể tự mình học Con Đường của Tri Thức. Bạn không thể học nó từ việc đi hội thảo hoặc đọc sách hoặc thực hiện một phương pháp hỗn tạp. Điều này kìm giữ bạn bên ngoài, khi bạn không thể đi vào sân trong. Điều này kìm giữ bạn như một người quan sát. Bạn có thể thu thập mọi kiểu ví dụ về sự chuẩn bị của người khác và thành tích của người khác. Bạn thậm chí có thể trở thành một học giả nghiên cứu về cách những người khác trong các truyền thống tôn giáo khác nhau đã đạt được sự hiểu biết lớn hơn. Nhưng trừ khi bạn có thể tự mình thực hiện hành trình này, bạn chỉ đơn giản là một người hâm mộ đứng trên khán đài vẫy cờ — quan tâm nhưng không sẵn sàng tự mình thực hiện hành trình.

Việc là một học sinh của Tri Thức nghĩa là một học sinh của Bí Ẩn, nhưng điều này không có nghĩa là tất cả sự chuẩn bị là bí ẩn. Phần lớn nó rất dễ nhận ra. Ở đây bạn phải trở thành một người nhất quán, cân bằng, có thể vận hành, có trách nhiệm và rất có năng lực. Tất cả điều này đòi hỏi một hình thức phát triển rất thực tiễn. Bạn không thể là một người mơ mộng và tiến vào Con Đường của Tri Thức bởi vì trên thực tế, nhiều giấc mơ của bạn sẽ chứng tỏ là không hiệu quả và thậm chí không được mong muốn khi bạn tiến bước. Vậy thì, bạn sẽ dựa vào điều gì như nguồn lực và động lực lớn lao của mình? Bạn không thể đi theo Con Đường của Tri Thức và muốn thoát khỏi những thăng trầm của cuộc sống. Con Đường của Tri Thức sẽ đặt bạn đối mặt với chúng, gặp chúng và hiểu chúng. Bạn không thể đi theo Con Đường của Tri Thức để hoàn thành những lý tưởng của mình bởi vì hầu hết chúng sẽ chứng tỏ là chướng ngại vật thật sự đang kìm hãm bạn.

Vì vậy, phải có một động lực mạnh hơn bởi vì sẽ có những thất vọng này. Thay vì cố gắng có được những gì bạn muốn từ cuộc sống, bạn có thể đi theo những gì bạn biết và trao đi điều gì đó có ý nghĩa lớn hơn. Điều này sẽ trao cho bạn ý nghĩa lớn hơn, và bạn sẽ thấy được ý nghĩa lớn hơn trong những người khác. Ở đây lòng nhân từ là cần thiết. Bạn sẽ cần nó trong cách tiếp cận của bạn với bản thân bởi vì bạn sẽ phải trải qua những giai đoạn cực kỳ hoang mang và đôi lúc thất vọng.

Khi bạn học cách đánh giá lại động cơ của mình và hiểu biết hiện tại của mình, bạn sẽ học cách nhận ra những giới hạn của mình. Bạn sẽ không tiến triển trừ khi những giới hạn này được nhận diện. Nhiều người không muốn những giới hạn của họ được chỉ ra cho họ. Họ cảm thấy đây là sự sỉ nhục đối với cảm giác tự hào và thành tựu của họ. Tuy nhiên, việc học chân thật đòi hỏi rằng bạn nhận biết được mình đang ở đâu. Và nơi bạn đang ở vào lúc đầu là như một người mới bắt đầu mà muốn học nhưng không biết nhiều. Điều này thật hiển nhiên trong các hình thức giáo dục khác mà bạn biết, nhưng thật khó để con người chấp nhận rằng điều tương tự cũng đúng khi học về Bí Ẩn. Ở đây nhiều người trở nên rất tự hào về tất cả những gì họ đã đọc trong sách và tất cả những trải nghiệm nhỏ của họ. “Ồ, vâng, tôi biết về điều này!” và “Ồ, vâng, tôi biết về điều đó!” và “Ồ, tôi đã đọc về giáo viên này” và “Tôi biết về trường này.” Họ là những người mới bắt đầu. Nhưng họ thậm chí không thể là người mới bắt đầu bởi vì họ sẽ không chấp nhận nó.

Hãy là một người mới bắt đầu. Không chỉ là một học sinh của Tri Thức, nhưng là một người mới bắt đầu! Điều này trao cho bạn động lực, cơ hội và khả năng học hỏi lớn nhất. Điều này cho phép bạn nhận được hướng dẫn và trao cho người khác mà không tôn vinh bản thân, bởi vì thật vậy, cảm giác tự hào của bạn sẽ được làm khiêm nhường khi đối lập với sự hiện diện của Sự Khôn Ngoan và Tri Thức. Trên thực tế, trong Con Đường của Tri Thức, một trong những điều đầu tiên mà học sinh học là rằng họ biết rất ít và họ đang dựa cuộc sống của họ trên mọi kiểu giả định, nhiều trong số đó không được nghi vấn. Trên thực tế, họ thường thậm chí không nhận thức được nhiều giả định của họ. Họ chỉ đi theo người khác và đưa ra giả định này và giả định nọ, và họ tự hỏi tại sao trong cuộc sống họ cảm thấy thật bất an, thật bất định, thật rắc rối và tại sao hạnh phúc và niềm vui của họ lại dễ dàng bị tấn công bởi hoàn cảnh thay đổi và ý kiến ​​của người khác.

Nếu bạn dựa cuộc sống của mình trên giả định, nếu bạn dựa danh tính của mình và ý nghĩa của mình trên giả định, thì bạn sẽ cảm thấy yếu đuối và dễ bị tổn thương, dễ bị tấn công, đầy phòng thủ, oán hận, không chắc chắn và tức giận. Và bạn sẽ sợ sự không trung thực bởi vì bạn đang không trung thực. Đây là kết quả của việc không có nền tảng. Việc trở thành học sinh của Tri Thức là để xây dựng một nền tảng thật sự, không phải là tưởng tượng, không phải là hào nhoáng, không phải là nền tảng bạn chỉ vô tình nhặt được bằng cách lớn lên trong thế giới, nhưng là nền tảng bạn ý thức rèn giũa mà đại diện cho sự thật của những gì bạn biết và những gì bạn nhận thấy có thể được thể hiện một cách thực tiễn trên thế giới. Cho điều này, bạn phải xem xét bản thân và trải nghiệm của riêng mình và học cách đánh giá bản thân một cách khách quan. Điều này cũng đòi hỏi việc học hỏi từ những người khác.

Mọi người đang dạy bạn mọi điều không nên làm trong cuộc sống. Tại sao lại lên án họ? Họ là một phần cần thiết trong học vấn của bạn. Họ đang tiết kiệm thời gian cho bạn. Tại sao lại lên án họ? Mọi hình thức vi phạm bản thân, mọi biểu hiện của ảo tưởng và mọi giả định mù quáng được thực hiện đang được trình bày cho bạn nếu bạn có thể nhìn thấy chúng — không với chỉ trích hay lên án, bởi vì chỉ trích và lên án thì dễ. Chúng dành cho những người đang bảo vệ niềm kiêu hãnh của họ và bảo vệ những giả định của riêng họ. Nhưng nếu bạn có thể nhìn với lòng biết ơn, nhân từ và sự hiểu biết, thì bạn sẽ có thể nhận được phần học vấn này của bạn, mà là hoàn toàn thiết yếu.

Tại sao lại dành cả đời bạn mắc phải tất cả những sai lầm phổ biến trong khi bạn có thể đẩy nhanh quá trình học của mình bằng cách quan sát những người khác? Bạn vẫn sẽ mắc một số sai lầm. Bạn vẫn sẽ phải thử một số thứ. Và ở mức độ nào đó, bạn vẫn sẽ phải nếm trải tình cảm lãng mạn và quyền lực cá nhân và mọi kiểu những thứ vô cùng được tôn vinh trên thế giới để thấy được chúng hoàn toàn trống rỗng và thiếu thốn ra sao.

Đừng chỉ dựa vào những động cơ và giá trị của riêng bạn. Hãy quan sát những người khác. Đừng nghĩ rằng bạn quá khác với họ. Bạn có thể mắc cùng sai lầm mà họ đang mắc phải. Có lẽ bạn sẽ nghĩ, “Ồ, điều đó sẽ không bao giờ xảy ra với tôi. Tôi sẽ không bao giờ làm điều đó.” Nhưng với cùng hoàn cảnh và cùng sự dụ dỗ, vâng, bạn có thể sẽ làm điều đó. Nhưng, tại sao lại trải qua tất cả điều đó? Tại sao lại phát minh lại những gì người khác đang thể hiện cho bạn? Tuy nhiên, bạn chỉ có thể học hỏi từ họ nếu bạn quan sát họ một cách khách quan, với lòng nhân từ và không phán xét. Họ là một phần của bàn tay đang nuôi dưỡng bạn, nhưng chỉ khi bạn trở thành một học sinh thật thụ mà bạn mới có thể hưởng lợi từ biểu hiện của họ. Nếu không, bạn sẽ nói rằng những người này là tốt và những người kia là xấu, những người này là ngu ngốc và những người kia là thông minh. Người không cam kết cho việc học sẽ đưa ra những dạng giả định này bởi vì chúng dễ được đưa ra và bởi vì chúng tự chúc mừng bản thân. Tuy nhiên, một học sinh sẽ đi theo một cách tiếp cận khác và cách khôn ngoan hơn nhiều.

Việc quan sát người khác là rất quan trọng, nhưng chỉ với cách tiếp cận này. Rất dễ để lên án; khó để nhận biết. Dễ để phân loại; khó hơn để để nhiều thứ không được giải thích. Dễ để khẳng định ý kiến ​​của bạn; khó hơn để thay đổi chúng. Những người không muốn học chọn những gì dễ dàng; những người muốn học chọn những gì đúng, cho dù nó dễ hay không.

Làm sao bạn có thể không biết ơn thế giới khi nó đang dạy bạn về kết quả và hậu quả của tất cả các khuynh hướng của bạn mà không được hướng dẫn bởi Tri Thức? Ngay cả khi con người cực đoan trong các biểu hiện của việc xâm phạm bản thân, nó là về bạn! Điều này tạo ra lòng nhân từ và lòng biết ơn, bởi vì họ đang dạy bạn. Họ đang cho bạn thấy kết quả của việc lựa chọn lối này thay vì lối kia, kết quả của việc tin vào ý tưởng này hoặc đi theo những ép buộc này hoặc tìm kiếm hình thức trốn thoát này hoặc cố gắng đánh mất bản thân trong mối quan tâm này. Họ đang dạy bạn, nếu bạn có thể quan sát họ, nó như thế nào để ở trong ngành nghề này, đảm nhận vai trò này, có công việc này hoặc ở trong mối quan hệ này. Nếu bạn có thể học từ món quà khổng của minh chứng của cuộc sống, nó sẽ tinh chỉnh tầm nhìn của bạn và ý tưởng của bạn về bản thân, để bạn khám phá ra bản chất của bạn và những gì bạn phải làm.

Đôi khi bạn sẽ đáp lại người khác với sự ghê sợ, nhưng điều này không nhất thiết có nghĩa là bạn đang lên án họ. Nó có thể có nghĩa là ở mức độ của Tri Thức, bạn đang rút lui khỏi tình huống đó. Điều này không có nghĩa là bạn phải yêu thương và hạnh phúc và cởi mở và chấp nhận mọi thứ. Nó có nghĩa là bạn để bản thân phản hồi, nhưng bạn không phán xét. Có sự khác biệt rất lớn ở đây. Bạn có thể rút lui khỏi điều gì đó bởi vì bạn biết nó rất nguy hiểm hoặc có hại mà không lên án bất cứ ai bạn đang quan sát. Tương tự, bạn có thể cảm thấy khuynh hướng tự nhiên để hướng tới một số người mà không tôn vinh họ hoặc đặt lên họ giá trị cao hơn những người khác.

Điều này thể hiện sự thu hút và chống cự tự nhiên mà bạn có thể cảm nhận được. Điều này trao cho bạn cảm nhận về bản năng của Tri Thức. Không cần phải có bất kỳ sự phán xét hay lên án nào. Đó là có hoặc không, không phải đúng hay sai. Đúng hay sai là những gì mọi người nói khi họ không thể trải nghiệm được thực tế của điều gì đó hoặc khi họ cảm thấy họ phải biện minh cho phản ứng của riêng mình. Thay vào đó, hãy chỉ phản hồi. Đừng phản ứng. Bạn sẽ được thúc đẩy để hướng tới một số thứ và tránh xa những thứ khác. Đối với nhiều thứ khác, bạn sẽ chỉ cảm thấy trung lập. Việc lùi lại và để bản thân cảm thấy phản hồi này là rất quan trọng trong việc học cách nhận biết người khác và tìm ra con đường của bạn. Điều này trao cho bạn trải nghiệm về việc Tri Thức là ra sao.

Hãy trao cho bản thân tự do này. Hãy trở nên quan sát và khách quan và bạn sẽ có thể cảm nhận được khuynh hướng sâu thẳm của mình. Theo thời gian, bạn sẽ có thể học từ những khuynh hướng này —chúng có ý nghĩa gì, chúng đang cố gắng đưa bạn đi đâu, và vân vân. Đó là bởi vì bạn đã đến đây cho một mục đích và đang cố gắng chạm đến điều gì đó mà bạn có nhu cầu cho định hướng. Sự tương tác của bạn với cuộc sống, nếu bạn đang đối mặt với cuộc sống, sẽ dạy cho bạn về khuynh hướng của bạn và phương hướng của bạn. Tuy nhiên, nếu bạn đang đứng bên lề đường và nói: “À, tôi không biết mình muốn gì. Tôi không biết nên đi đâu. Tôi không biết gì cả,” thì làm sao bạn có thể có bất kỳ phương hướng nào? Bạn phải di chuyển để có một số phương hướng. Nếu bạn bị trì hoãn bên lề đường, bạn đang không đi đâu cả, vậy làm sao bạn có thể trải nghiệm hướng đi? Bạn phải đứng dậy và làm điều gì đó và đi đâu đó và tương tác với cuộc sống.

Có lẽ bạn sẽ cảm thấy ngốc nghếch và ngu ngốc vì bạn không biết mình đang làm gì. Tuy nhiên, bất cứ ai đang tiếp cận Tri Thức và đã chấp nhận việc học thật sự của mình đều phải chấp nhận trải nghiệm này. Điều này sẽ làm dịu lòng kiêu hãnh của bạn và phát triển sự cởi mở thật sự của tâm trí. Nếu bạn đang cố gắng trở thành điều gì đó, làm điều gì đó hoặc có điều gì đó và đó là trọng tâm chung của bạn, thì làm sao bạn có thể nhận biết được? Mọi thứ sẽ được đánh giá dựa theo cách nó phù hợp với ý tưởng của bạn và hình ảnh của bạn về những gì bạn phải là, làm và có.

Việc nhận biết đòi hỏi tính khách quan. Tính khách quan đòi hỏi sự cởi mở. Sự cởi mở đòi hỏi cách tiếp cận khi bạn tập trung vào việc học thay vì thu thập. Ở đây bạn đang đối mặt với thế giới thay vì chỉ đơn giản cố gắng sử dụng nó. Ở đây bạn sẽ cần sự hướng dẫn, và bạn sẽ cần nhận ra và hưởng lợi từ biểu hiện của sai lầm.

Bạn cũng sẽ cần một số người bạn đồng hành lớn lao. Ở đây bạn sẽ phải thay đổi những gì bạn xem trọng trong con người bởi vì những người tuyệt vời, xinh đẹp, duyên dáng, thú vị và khác thường không phải là những gì bạn sẽ tìm kiếm. Có lẽ những điều này đại diện cho những quan tâm trước đây của bạn trong con người và tiêu chí mà bạn dựa sự thu hút của mình trên đó. Tất cả điều này sẽ phải thay đổi. Một lần nữa, bạn sẽ phải chờ đợi phản hồi sâu hơn. Bạn sẽ phải đánh giá con người một cách khác, việc này khác với việc phán xét họ. Bạn sẽ muốn tìm hiểu về khả năng của con người và khuynh hướng của họ nếu bạn quan tâm về việc ở trong mối quan hệ với họ. Ngay cả với những người mà bạn cảm thấy có sự cộng hưởng tâm linh, bạn phải tìm hiểu xem họ có thể tham gia với bạn không và liệu bạn có đủ mức độ tương thích hay không. Điều này đòi hỏi sự quan sát khách quan. Hãy nhớ rằng, bạn không ở đây để lên án hay để tôn vinh họ. Bạn chỉ đơn giản muốn học. Bạn đang đi nơi nào đó trong cuộc đời, và bạn muốn biết liệu họ cũng có thể đi. Tiềm năng là không đủ ở đây. Ai đó thật sự phải sẵn sàng, sẵn lòng và có thể đi cùng bạn. Việc cố gắng phục hồi người nào đó bạn yêu để hy vọng họ có thể tham gia cùng bạn là điều không hiệu quả. Họ phải đi bởi dẫn dắt bên trong của họ, không phải bởi thúc giục của bạn. Họ phải đi bởi vì họ nhận ra rằng họ phải đi, không phải vì họ đang làm điều đó để ở với bạn.

Ở đây, giống như việc học tất cả mọi thứ với Tri Thức, có một quá trình đánh giá lại lớn lao và một cách tiếp cận mới được tạo ra. Điều này là đúng trong mọi giáo dục. Mọi học sinh phải trải qua điều này. Con người bắt đầu việc học của mình với những kỳ vọng lớn lao và mọi kiểu giả định về những gì họ có thể làm và không thể làm và nó ra sao để học và những gì họ sẽ học và nó sẽ trông ra sao. Phần lớn điều này phải được đánh giá lại. Ở đây, bạn không chỉ phải đạt được những kỹ năng mới, mà bạn còn phải có được một trạng thái tâm trí khác.

Điều này thậm chí còn đúng hơn trong việc trở thành một học sinh của Tri Thức. Bạn nghĩ rằng bạn biết nó sẽ ra sao à? À, nó sẽ khác. Vì vậy, đừng cố gắng dựa cảm nhận về giá trị của bạn trên việc bạn có đúng hay không trong các giả định của mình. Thay vào đó, hãy cởi mở và cầu xin sự thật tiết lộ cho bạn về điều bạn cần học, điều bạn cần làm, và điều bạn cần đánh giá lại. Nếu bạn làm điều này, thì bạn có thể trở thành một người có định hướng thật sự, và bạn sẽ có thể có một nền tảng ý nghĩa cho mối quan hệ với người khác.

Việc là một học sinh thật sự đòi hỏi rằng bạn không có tất cả những thứ mà bạn nghĩ rằng bạn muốn ngay bây giờ. Nhiều người nói: “Tôi rất muốn theo học Tri Thức, nhưng tôi thật sự muốn kết hôn. Tôi muốn có bạn đời. Và tôi muốn sự an toàn về tài chính.” Họ không chấp nhận việc học của họ. Bạn đi trên hành trình này dù bạn đi một mình hay được đồng hành. Bạn đi với bất cứ nguồn tài chính nào bạn có. Bạn bắt đầu từ nơi bạn đang ở. Nếu bạn thêm vào đòi hỏi và yêu cầu, bạn sẽ dừng bản thân. Bạn tiến bước bởi vì bạn phải tiến bước, cho dù bạn có hôn nhân hay sự an toàn tài chính hay không. Hầu hết mọi người đều muốn những thứ này, nhưng bạn phải tiến bước mà không biết liệu chúng sẽ dành cho bạn hay không. Điều này đòi hỏi sự can đảm. Đây là biểu hiện của sự tôn trọng bản thân. Điều này trao cho bạn sự chính trực thật sự. Điều này mở ra khả năng học của bạn. Nếu bạn đã lắng nghe và xem xét nhiều điều mà Tôi đang trình bày trong các bài giảng này, bạn sẽ nhận ra điều này quan trọng như thế nào.

Tôi không nói rằng những gì bạn muốn là sai. Tôi đang nói rằng đừng cam kết để có được nó. Hãy chỉ cam kết để học Sự Khôn Ngoan và giành lại Tri Thức. Nếu bạn làm được điều đó, thì tất cả những gì bạn cần sẽ được trao cho bạn — không nhất thiết là tất cả những gì bạn muốn, mà là tất cả những gì bạn cần. Đây là cơ sở cho sự hạnh phúc và toại nguyện.

Hãy nhìn xung quanh bạn trong thế giới. Một số người đang có được những gì họ muốn, và nhiều người khác không có được những gì họ muốn. Đối với những người đang có được những gì họ muốn, hạnh phúc và sự hài lòng của họ chỉ là giây phút và thoáng qua. Những người không có được những gì họ muốn thường xuyên than phiền và hỗn loạn. Người thắng và người thua ở đây không khác nhau ở chỗ không ai đã thỏa mãn được nhu cầu và yêu cầu thật sự của họ trong cuộc sống. Những người cam kết cho việc có tiền, có mối quan hệ, có vị trí, có thú vui — họ đang đầu tư rất kém. Họ ở khắp mọi nơi. Bạn có thể quan sát họ. Họ có đang thể hiện những phẩm chất mà bạn xem là có giá trị nhất không? Họ có đang thể hiện một cuộc sống truyền cảm hứng, dựa trên sự đóng góp không? Họ có đang khám phá ra giá trị của chính họ thông qua sự đóng góp của những món quà của họ không?

Đừng lên án họ; hãy quan sát họ. Họ đang sống trong thất vọng. Họ đang có những gì người khác muốn và đó là không đủ. Nhưng họ khó dứt ra được vì họ đã đầu tư rất nhiều, và họ vẫn hy vọng rằng trải nghiệm tiếp theo hoặc thứ thu thập tiếp theo sẽ phần nào giải thoát họ khỏi sự thất vọng của họ và khỏi cảm giác rằng những gì họ đã cam kết bản thân cho thì không có giá trị.

Học sinh của Tri Thức trở nên chú ý và quan sát bên trong và bên ngoài. Họ học điều này bởi vì nó là cần thiết. Họ tìm kiếm một hướng đi sâu hơn, và họ phải kiên nhẫn chờ đợi điều này trỗi lên. Trên thực tế, sự chờ đợi thường là quan trọng nhất đối với sự phát triển của họ. Nếu bạn có thể học cách chờ, thì bạn có thể học cách tin tưởng. Nếu bạn có thể học cách tin tưởng, thì bạn có thể học cách quan sát. Nếu bạn có thể học cách quan sát, thì bạn có thể học cách nhận biết mọi thứ. Đây là một phần rất quan trọng trong giáo dục của bạn.

Phần lớn những gì Tôi đang nói trong những bài giảng này thật sự nằm ngoài khả năng hiểu của bạn và sự hiểu biết của bạn. Đừng cố gắng chỉ hiểu nó, bởi vì nếu bạn làm như vậy, bạn sẽ nghĩ rằng bạn hiểu nó, nhưng bạn sẽ không. Hoặc nếu bạn không thể hiểu nó, bạn có thể bác bỏ nó hoặc lên án nó hoặc lên án bản thân. Tôi không yêu cầu bạn hiểu ý Tôi khi Tôi nói rằng thế giới đang trỗi vào trong Cộng Đồng Vĩ Đại. Tôi không yêu cầu bạn hiểu ý Tôi khi Tôi nói về các Thế Lực Bất Hòa và các Thế Lực Thiện, Con Đường của Tri Thức hoặc sự phát triển của sự nhận biết và kín đáo, lòng dũng cảm và nhân từ. Bởi vì từ nơi bạn đang ở, bạn không thể hiểu đầy đủ những điều này.

Hãy chấp nhận điều này. Nếu bạn làm như vậy, bạn sẽ có một điểm bắt đầu thật sự trong quá trình học của mình. Tôi không yêu cầu bạn hiểu. Tôi đang yêu cầu bạn học. Hãy trở thành một học sinh. Nếu bạn thật sự muốn tìm hiểu những điều này có ý nghĩa gì, cho thế giới và cho bạn, nếu bạn muốn tìm hiểu và khám phá ra ai đã gửi bạn đến đây và những gì bạn đã được trao để cung cấp, nếu bạn muốn học cách nhận biết bản chất của mình và học cách làm việc với nó một cách khôn ngoan và hiệu quả, thì hãy trở thành một học sinh. Tôi cung cấp một khối lượng lớn Sự Khôn Ngoan và một thách thức lớn lao. Một người quan sát hoặc một nhà phê bình hoặc một người vọc thử sẽ không thể hưởng lợi từ việc này. Nhưng những người chấp nhận việc học của mình trong cuộc sống và đảm nhận vị trí này liên tục và duy trì nó sẽ là những người có thể đạt được trạng thái tâm trí khi tất cả những điều này trở nên hiển nhiên.

Để thấy được những gì Tôi thấy và để biết được những gì Tôi biết, bạn phải có điểm quan sát của tôi, và bạn phải có sự sáng tỏ của tâm trí mà Tôi đã phải đạt được. Để làm được điều này, bạn phải trở thành một học sinh. Ngay cả Tôi cũng là một học sinh. Sự tinh thông ở đây là tương đối. Ngay cả những bậc thầy cũng là những học sinh của sự tinh thông lớn hơn.

Hãy là một học sinh và bạn sẽ học và bạn sẽ biết và bạn sẽ có thể hành động. Bất cứ điều gì ít hơn mức này sẽ đặt bạn bên ngoài phạm vi của sự khám phá thật sự. Tuy nhiên cơ hội là của bạn, một cơ hội mà bây giờ bạn có thể nhận lãnh.